Nếu bạn quen với những người giỏi thật sự, giầu thật sự họ sẽ rất ít khi khoe khoang hay thể hiện gì mà ngược lại họ rất khiêm tốn và điềm đạm. Mặc dù thế nếu xét về xã hội hiện tại vì việc khoe khoang thể hiện lại có ích trong nhiều trường hợp, người khác sẽ ái mộ bạn và bạn cũng có thể có nhiều cơ hội trong làm ăn. Mặc hạn chế là việc khoe khoang có thể làm bạn gặp những rắc rối khá nghiêm trọng. Những câu ca dao tục ngữ về sự khoe khoang, kiêu ngạo đặc sắc nhất
Trong cuộc sống của chúng ta ai cũng có một phẩm chất tốt đẹp cho riêng mình, mỗi phẩm chất là một đặc trưng, một đặc điểm riêng biệt. tuy nhiên những phẩm chất có những phẩm chất đẹp, có những phẩm chất là những phẩm chất xấu. những phẩm chất tốt đẹp luon được mọi người tôn trọng, kính nể và yêu thương. Những phẩm chất xấu luôn bị mọi người xa lánh, khinh bỉ và bị coi thường trong cuộc sống. một trong những phẩm chất xấu luôn bị mọi người coi thường đó là sự khoe khoang, kiêu ngạo.
Bạn đang xem: Những câu nói hay về tính tự phụ
Khoe khoang, kiêu ngạo là một tật xấu trong xã hội, sự khoe khoang, kiêu ngạo đôi khi chính đáng nhưng đôi khi cũng là tác hại. sự kiêu ngạo, khoe khoang khi chúng ta không biết gì thì đó là sự sai lầm, còn những gì chúng ta có đúng như thế thì cũng nên ở mức vừa phải. trong xã hội này không ai thích những người khoe khoang, kiêu ngạo, và những người như thế thì sẽ không có bạn tốt. để hiểu rõ về khoe khoang và kiêu ngạo chúng ta đi tìm hiểu về những câu ca dao tục ngữ về sự khoe khoang, kiêu ngạo.
Cau 1:
Chiều chiều mượn ngựa đi đuaMượn ba chú lính đưa cô tôi vềĐưa về tới chợ Tầm VuMua một cây dù che nắng che mưa.Những người có tính khoe khoang, kiêu ngạo thường sẽ không thành công trong cuộc sống này. Những người như thế sẽ bị mọi người coi thường, xa lánh và không quan tâm.
Câu 2:
Con gà rừng tốt mã khoe lôngChẳng cho đi chọi, nhốt lồng làm chi!Thầy mẹ ơi con đã đến thìMười bảy mười tám chẳng cho đi lấy chồngBây giờ người có con đôngThấy chúng, thấy bạn cực lòng con thay!Đây là một bài ca dao vui nói về con gà, sự khoe khoang những điểm mạnh của con gà là điều đúng đắn tại sao lại không cho khoe. Khoe khoang và kiêu ngạo phải đúng nơi đúng chỗ.
Câu 3:
Xuống bầu bắt ốc hái rauBắn bông, kéo vải tôi giàu hơn côĐây cũng là câu ca dao vui nói về sự khoe khoang nhưng là khoe khoang hóm hỉnh, không ác ý. Để có được tiếng cười đùa trong câu ca dao tác giả đã sử dung sự khoe khoang nhưng ở mức độ.
Vừa mở đầu bài đã viết văn hay
Tuy anh nghèo dòng họ anh đôngNgười giúp một đồng cũng đủ cưới em
Trèo lên cây khế nửa ngàyAi làm chua xót lòng này khế ơi!
Khế chết khế lại mọc chồi
Để sung mọc nhĩ để hồi đeo hoa (*)
Đôi bên bác mẹ cùng già
Lấy anh hay chữ để mà cậy trong
Mùa hè cho chí mùa đông
Mùa nào áo ấy cho chồng đi thi
Hết gạo thiếp lại gánh đi
Hỏi thăm trường học vậy thì nơi nao
Hỏi thăm đến ngõ thì vào
Tay cắp thúng gạo miệng chào thưa anh
Trong thì mặc áo đào xanh
Ngoài thì bươm bướm bay quanh dập dìu
Ra đường võng lọng nghênh ngangVề nhà hỏi vợ: “cám rang đâu mày ?”
Cám rang tôi để cối xayHễ chó ăn hết thì mày biết ông Khoe khoang
Quân cờ Đồng Cổ ra điLàm nên chiến thắng bất kỳ nơi đâu.
Nhún nhường quý trọng biết baoKhoe khoang kiêu ngạo ai nào có ưa
Nhà tôi nghề giã nghề nôngLặng thì tôm cá đầy trong đầy ngoài
Cá trắng cho chí cá khoai
Còn như cá lẹp, cá mai cũng nhiều.
Nhà em có nén vàng mườiCòn không hay đã có người bỏ câu
Nhà em thong thả chưa câu
Lạng vàng cao giá có câu thì vàọ
Thật vàng chẳng phải bán rao
Có mua thì vác tiền vào mà muạ
Nhà em cao hàng rào em kínNhà em tám, chín, mười từng
Con ong bay vô không lọt
Biểu con bướm đừng xôn xao
Anh về sắm lễ cho cao
Cậy mai dong cho giỏi
Mới bước vào nhà em
Ôi thôi quần tím, ống màuGiây lưng mua chịu khoe giàu với ai
Nhà anh nhà gạch ba tòaTường bích xây gạch, nền nhà đá hoa
Nhà anh có ruộng năm sàoMột bờ ở giữa làm sao cho liền?
Muốn liền thì phá bờ điMạ non cấy xuống làm chi chẳng liền!
Ngồi buồn may túi đựng trờiĐan xề, sẩy đá, giết voi xem giò,Ngồi buồn lấy thước ra đo,
Đo từ núi Sở, Núi So, núi Thầy (*)
Lên trời, đo gió đo mây
Xuống sông đo nước, về đây đo người,
Đo người mười tám đôi mươi
Đo được một người vừa đẹp vừa xinh!
Nhà anh phúc thọ đời đờiCha mẹ sinh hạ chín mười con trai
Cũng đều có đức có tài
Ai ai cũng xứng một đời tài hoa
Anh cả thì đỗ Thám Hoa
Anh Hai tiến sĩ anh ba tú tài
Anh Tư là quan tỉnh Đoài
Anh Năm dẹp giặc tỉnh ngoài tinh trong
Anh Sáu Tổng Đốc xứ Đông
Anh Bảy Án Sát ở trong Ninh Bình
Anh Tám Tùần Phủ Bắc Ninh
Anh Chín Tri Phủ Quảng Bình gần xa
Anh là em Út trong nhà
Anh đi kén vợ đường xa nước người
Thấy em đẹp nói đẹp cười
Đẹp người đẹp nết lại tươi răng vàng
Vậy nên anh gửi thơ sang
Bởi lòng anh quyết lấy nàng mà thôi
Nàng về kết bạn cùng taĂn cá thay bánh, uống nước trà thay cơm.
Mình em nào nhẫn nào hoaHạt vàng đeo cổ, xe nhà nghênh ngang.
Một nhà có bốn chị emCó tôi là út tôi thèm đi chơi
Cả gan may túi đựng trời
Đem nong sảy đá, giết voi xem ngà
Ngồi buồn đem thước đi do
Đo hết núi Sở, đo ra Chùa Thầy
Hỡi cô đội nón quai thaoĐi qua Thanh Liệt thì vào làng anh
Làng anh Tô Lịch trong xanh
Có nhiều vải, nhãn ngon lành em ăn.
Hỏi anh, anh bảo học tròSao em lại thấy cưỡi bò hôm qua
Em ơi, bò ấy bò nhàĐứa ở đi khỏi anh ra thăm đồng
Nếu mai nên vợ, nên chồng
Anh lại đi học, em trông bò giùm.
Hỏi anh - anh nói học tròSao em lại thấy anh cỡi bò hôm qua ?
Em yêu bác mẹ cũng yêuGió đổ trăm chiều em uốn cũng ngay
Em có ba quan tiền em ngỡ là giàuThạch Sùng Vương Khải còn đâu đến giờ.
Trót sa cơ mới phải lụy cơ
Thuyền buôn lỡ chuyến lửng lơ đầu ghềnh.
Xem thêm: Địch Lệ Nhiệt Ba Và Dương Mịch, Địch Lệ Nhiệt Ba Vượt Qua Dương Mịch
Anh đã từng lên thác xuống ghềnh
Thuyền nan đã trải, thuyền mành thử chơị
Anh chơi khắp bốn phương trời
Cho trần biết mặt, cho đời biết tên.
Em ơi! chị bảo câu nầyNhất mặn là muối nhất cay là gừng
Nhất cao là núi Tam Từng
Chị còn đạp đổ nữa rừng cỏ may
Nhất đẹp là núi Sơn Tây
Chị còn chẳng tiếc nữa giây bìm bìm
Dây lưng bốn mối phủ phê,Nón gò găng chạm chữ thả rê đi các làng.
Con gà rừng tốt mã khoe lôngChẳng cho đi chọi, nhốt lồng làm chi!
Thầy mẹ ơi con đã đến thì
Mười bảy mười tám chẳng cho đi lấy chồng
Bây giờ người có con đông
Thấy chúng, thấy bạn cực lòng con thay!
Chán chi ba phủ Thừa ThiênThấy chàng có nghĩa ôm duyên đợi chờ
Chẳng ai đẹp bằng anh chồng tôiCái miệng cái môi, nhắm nha nhắm nhẩy
Hay vẽ, hay viết, hay cuốc hay phát
Làm thầy, làm thợ, việc làng việc xã,
Đủ cả mọi điều.
Chơi trăng từ thuở trăng trònChơi hoa từ thuở hoa còn trên cây
Cái cần câu bằng trúcCái lưỡi câu bằng vàng
Anh sắm hộp mồi ngọc
Anh ném sang hàng rồng!
Bây giờ chưa biết vàng thauĐời sau kính trọng người cao tu hành
Bánh này bánh lọc bánh trongNgoài tuy xám ủng trong lòng có nhân.
Ai ơi! xin chớ tần ngần,
Lòng son em vẫn giữ phần dẻo dang!
Bậu khoe nhan sắc bậu đắt chồng,Qua không ế vợ bâu hòng bẻ bai.
Áo gấm đi đêmAnh trông thân thể tôi nàyCó ăn có mặc nó bày ra đây
Anh là con trai Bắc NinhCửa nhà sung túc sinh linh trên đời
Đá hoa anh để một nơi
Đá tảng anh để trên đời phô phang
Cái cột anh đúc bằng vàng
Trước cửa có bốn cây thông
Trước cửa có bốn cây thông
Đằng sau anh chạm sân rồng anh chơi
Nhà anh rước Phật trên trời
Bố mẹ anh đẻ được mười anh em
Chín anh thi đậu giải nguyên
Còn anh là Út cho nên ở nhà
Anh cả là quan thám hoa
Anh Hai quan trạng anh ba tú tài…
Anh có sừng trâu bạcTôi có gạc (có giác) trâu đen
Anh đây mục hạ vô nhânNghe em xuân sắc mười phân não nùng.
Xưa nay những gái má hồng,
Anh thề anh có thèm trông đâu nào.
Lấy em đi trước cho hào,
Dù ngấm dù nguýt, dù sao một lòng.
Anh đây lục trí thần thôngBẻ mây đón gió, bắt rồng đi chơi
Ai về nhắn với bà caiGiã gạo cho trắng, đến mai dâu về
Dâu về dâu chẳng về không
Ngựa ô đi trước, ngựa hồng đi sau
Ngựa ô đi tới vườn cau
Ngựa hồng chậm rãi đi sau vườn dừa.
Ai bì anh có tiền bồAnh đi anh lấy sáu cô một lần
Cô Hai buôn tảo bán tần,
Cô Ba đòi nợ chỗ gần chỗ xa,
Cô Tư dọn dẹp trong nhà,
Cô Năm sắc thuốc mẹ già cô trông
Cô Sáu trải chiếu giăng mùng,
Một mình cô Bảy nằm chung với chồng.
Ai chơi ta cũng chơi cùngChơi sen quân tử chơi tùng trượng phu
Ở đời ai có dại gìKhúc sông eo hẹp phải tùy khúc sông.
Ơn chàng đã có lòng vìNgỏ lời phương tiện muốn bề tóc tơ
Nhân khi em ở lại nhà
Làm nghề canh cửi sớm khuya chuyên cần
Vốn riêng được một vài trăm
Đem đi buôn bán Đồng Xuân chợ này
Buôn hàng vải lụa bấy nay
Nhờ trời vốn lãi độ ngày ba trăm.
Ai đi xin đợi với cùngTôi còn sắm sửa cho chồng đi thi
Đại ngôn bất tàmĐắc thời đắc thế thì khônSa cơ, rồng cũng như giun (tôm) khác nào
Sa cơ mới phải lụy Tào
Nhưng so tài sức thì nào kém ai
Ngựa hay chẳng quản đường dàiNược kiệu mới biết tài
Mặc dù khoe khoang là 1 tính xấu, tuy nhiên thực tế cuộc sống các bạn cũng không nên quá khiêm tốn 1 cách tự ti hay thu mình, vì như thế vô tình sẽ làm bạn có thể mất điê nhiều cơ hội có thể làm ăn hoặc cộng tác với những người khác.